Select Menu

Motion Post Sample

Slider

Total Pageviews

On Twitter

Biểu mẫu liên hệ

Tên

Email *

Thông báo *

On Facebook

Advertisement

Được tạo bởi Blogger.

Ad

Translate

Travel

Performance

Cute

My Place

Slider

Racing

Videos

” Có phải mùa thu giấu em lâu đến thế./ Để cuối con đường anh kịp nhận ra em…”

1. Tôi phóng xe giữa đại lộ. Hàng cây ven đường tải xuống ngọn gió mơn man sau gáy nghe lành lạnh. Tôi rồ ga, ngọn gió vội vã đuổi theo. Và hai chúng tôi cùng chơi trò rượt đuổi trên con đường rộng thênh thang.
Thu xuất hiện đằng sau cánh cổng. Nhìn thấy cái đầu bù xù dựng đứng lên vì gió của tôi, em nhăn mặt:

- Anh lại đua tốc độ rồi phải không?

Tôi nháy mắt, thì thào:

- Có một ngọn gió heo may đuổi theo anh bé ạ!

Em chỉ tay lên vòm cây xanh trong vườn:

- Đêm qua cũng có một cơn gió làm rụng bao nhiêu là lá vàng. Mùa thu đã về rồi đấy, anh thấy không?

Tôi lắc lắc thân cây gần nhất. Một trận mưa lá rơi lả tả xuống hai chúng tôi. Em nhăn mặt, phụng phịu:

- Anh này ác ghê! Tránh đừng động vào cây mùa lá rụng, không nhớ sao?

Tôi đưa tay gỡ một chiếc lá vương lơ lửng trên tóc em:

- Lại thơ Olga Berggholz hả cô bé? Tại cái giống cây này đấy chứ, sao mà rụng lá đến khiếp!

Và tôi quay đi, biết là sau lưng em lại vừa tặng tôi một cái nhăn mặt!

Em và tôi đã cùng nhau đi qua cả một thời niên thiếu. Em mỏng manh và yếu đuối từ khi còn bé. Còn tôi, một thằng con trai tai quái suốt ngày chọc ghẹo em, lắm khi khiến em phải phát khóc. Vậy mà em chẳng khi nào giận tôi lâu. Có lần, tôi làm em ngã đập đầu xuống đất. Máu rướm thành dòng trên trán em, vậy mà em vẫn níu lấy tay tôi (lúc đó mặt mũi tái mét!) thỏ thẻ:

- Em không giận anh đâu! Em không giận anh đâu!

*****

- Anh nhìn gì thế?
- Vết sẹo trên trán em. Xấu… dễ sợ!

Tôi vờ chun chun mũi. Em xịu mặt:

- Ừ, em làm sao mà xinh bằng chị Quỳnh, chị Vy, chị My của anh được!

Nhìn cánh mũi em phập phồng, biết là em sắp khóc, tôi vội đến bên:

- Em đang vẽ cái gì thế, bé?
- Con đường mùa thu, anh ạ!

Bức tranh của em thẫm một sắc vàng trầm buồn. Con đường trong đó hiện ra mênh mang, những nhánh cây như những ngón tay gầy guộc đâm thẳng lên nền trời hoàng hôn vàng úa. Tôi bỗng thấy mình lại như đang phóng xe chạy đua với ngọn gió trên đại lộ ban chiều.

- Cái gì thế này, bé? - Tôi trỏ ngón tay vào những chấm màu nâu sẫm trên thân cây.
- Những vết sẹo của cây…
- Giống như sẹo trên trán em ấy hả?
- Không… - Giọng em bỗng chùng hẳn xuống. Em đưa ngón tay mân mê vết sẹo trên trán, mắt xa xăm - Vết sẹo này có là gì đâu hở anh, có những vết sẹo khác, vô hình nhưng mà làm mình đau hơn nhiều.

Tôi cúi xuống, nhìn thật lâu vào đôi mắt em:

- Em biết suy tư từ bao giờ thế?

Em cuối mặt:

- Từ lúc anh vô tình…

Những ngón tay mỏng manh, gầy xanh như một cọng cỏ non của em run rẩy trên đầu gối. Tôi chợt hiểu ra điều em muốn nói, và thấy bối rối như thể lòng mình là một đống rơm mà ai đó vừa bới tung lên:

Biết nói gì với em bây giờ?

Ngoài sân, trời không gió mà cây bỗng trút lá.

2. - Rồi sau đó anh nói gì với Thu? - Phong, cậu thanh niên có đôi mắt to tròn như con gái nhìn thẳng vào tôi, ánh mắt quả quyết và sáng lấp lánh.

- Chẳng gì cả. Tôi chỉ bảo là tôi có hẹn với Quỳnh, và tôi phải đi…
- Anh phải biết là cô ấy yêu anh chứ! - Phong hét lên, khoé miệng mím lại thành một vệt ngang giận dữ.

Tôi biết chứ. Dù tôi không còn nhớ rõ là mình bắt đầu cảm nhận được tình cảm của em từ khi nào. Có lẽ là từ những chiều chủ nhật, tôi đến và em ùa ra từ sau cánh cổng, hồn nhiên như cỏ non: “Em đợi anh suốt cả ngày dài”. Cũng có thể bắt đầu từ cái ngày mẹ em theo dượng em sang Nhật, em ôm lấy tôi và khóc nức nở không thôi trên phi trường: “Giờ em chỉ còn có mỗi mình anh nữa thôi…”. Nhưng có lẽ hôm ấy là lần đầu tiên, em thể hiện rõ tình cảm em dành cho tôi như thế.

“Và anh đã quay đi?”

Bởi vì thằng con trai ích kỷ và tự mãn trong tôi biết rằng, em sẽ luôn ở bên tôi, dù tôi có hay không câu trả lời cho em. Dù tôi có đi với Quỳnh, với Vy, với My hay bất cứ ai đi nữa, dưới vòm cây xanh mát trong vườn,em vẫn lặng lẽ chờ đợi tôi với cây cọ vẽ và những ngón tay xanh mềm. Và có lẽ bởi vì tôi chưa sẵn sàng cầm những ngón tay mong manh ấy để dắt em vào thế giới của tôi, cái thế giới ồn ào, sôi động và lắm khi trần trụi hơn rất nhiều so với thế giới của em.
Nhưng tôi không ngờ, đến một ngày nọ, em đã xa tôi mãi mãi…

*****

Một bữa chở Quỳnh ra ngoại ô hóng gió, ngang qua nhà em, tôi thao thao kể về ngôi nhà với khu vườn rợp bóng cây và cô em gái nhỏ mê vẽ. Quỳnh nằng nặc đòi tôi chở vào chơi. Nghe tiếng tôi, em ùa ra như mọi khi. Nhưng rồi những ánh sáng trong đôi mắt trong veo của em bỗng nhiên vụt tắt khi em nhìn thấy Quỳnh. Em vẫn dịu dàng trả lời những câu hỏi líu ríu của Quỳnh, nhưng bàn tay cầm cọ thì run rẩy, đường cọ loay hoay hoài trên một mảng màu đã khô nhạt từ lâu.

“Anh ơi, hay chưa này?”. Quỳnh lắc lắc thân cây ở góc vườn. Một trận mưa lá ào xuống. Quỳnh thích thú, cười như nắc nẻ. Nhìn vẻ mặt hớn hở hồn nhiên của Quỳnh, tôi cũng bật cười theo. Sau lưng tôi, đôi vai em dường như đang run rẩy…

Từ hôm ấy, em không còn chờ tôi dưới vòm cây trong vườn nữa. Chiều chủ nhật sau tôi đến, bà giúp việc bảo em đến Nhà văn hoá. Tôi chạy xe đến Nhà văn hoá, hình dung khuôn mặt rạng rỡ của em khi nhìn thấy tôi như mọi khi. Nhưng lần này, em không chỉ có một mình…

Bên em là một cậu con trai có đôi mắt to tròn và mái tóc bồng bềnh nghệ sĩ. Em đi ngang qua tôi, lạnh lùng như không nhìn thấy. Lần đầu tiên, tôi có cảm giác hụt hẫng như cắn vào một que kẹo bông xốp mềm. Tôi còn gặp em thêm vài lần nữa, trước cổng trường, ở Viện Mỹ thuật, hoặc khi tôi chạy xe ngang qua và thấy loáng thoáng bóng em trong vườn. Và em, vẫn bên cạnh cậu con trai ấy, vẫn yếu ớt mong manh như thế, nhưng điệu đàng hơn với chiếc mũ len trên đầu. Tôi lao vào những cuộc vui với Quỳnh, với Vy. Để rồi khi mệt rã rời, tôi chỉ muốn chạy đến bên em, để được ngắm những ngón tay cỏ non của em dưới vòm cây đầy gió ấy. Nhưng, tôi đã không đến, dù đôi lúc nhớ em đến tê người…

3. “Mãi cho đến khi tôi gọi cho anh?”. Tôi khe khẽ gật đầu. Phong vùi mái tóc rối của mình vào hai bàn tay. Rồi cậu ngẩng lên, đôi mắt mờ một làn sương mỏng:

- Anh biết không. Những ngày trên giường bệnh, cô ấy vẫn không thôi nhớ đến anh…

Hôm ấy là một buổi chiều xám xịt. Tôi phóng xe như điên khi nhận được điện thoại của Phong. Em đang ngủ vùi mê mệt trên giường bệnh khi tôi đến. Tôi nắm những ngón tay gầy guộc của em, xót xa…

Em mở mắt nhìn tôi, đôi môi tái nhợt, khô nẻ hé ra một nụ cười yếu ớt. Tôi áp đôi bàn tay bé bỏng của em lên má, thì thầm gọi tên em mãi không thôi…

Đó cũng là lần cuối cùng em mỉm cười với tôi. Em đã bỏ tôi đi vào một buổi chiều gió heo may xơ xác khắp thành phố. Phong trao cho tôi một cuốn sổ bìa xanh: “Thu nhờ tôi gửi cho anh…”. Tôi lật cuốn sổ, ngay trang đầu tiên là nét chữ nhỏ nhắn quen thuộc của em với hai câu thơ của Olga Berggholz:

“Tránh đừng đụng vào cây - mùa lá rụng
Nhắc suốt đường cũng chỉ bấy nhiêu thôi…”

4. Tôi phóng xe giữa đại lộ. Ngọn gió quen thuộc lại sà xuống, rủ rê tôi chơi trò đuổi bắt. Tôi dừng xe bên đường, ngước nhìn vòm cây xanh lấp lánh những ánh nắng như mắt em đang nhìn tôi tinh nghịch. Tôi thì thầm: “Có em trên đó không Thu?”.

Một chiếc lá vàng trên vòm cây đậu xuống vai tôi. Tôi nhặt chiếc lá cho vào túi áo. Dường như chiếc lá đang thủ thỉ điều gì đó với trái tim tôi.

Em chỉ trốn tôi đâu đó trong mùa thu thôi, phải không cô bé?


           
-
(Vuonyeuvn.com) 

Có một thời bây giời tôi đang ở
Là trinh nguyên màu áo trắng ngây thơ
Ngày hai buổi, sớm trưa cùng đến lớp
Nắng nghiêng chào bao lứa tuổi mộng mơ

Lớp học bình thường bao niềm vui chất chứa
Tháng ngày qua dù là nắng hay mưa
Dù đôi lúc gặp bao điều gian khổ
Vẫn nhìn nhau ta cố gắng thi đua


Thời gian ơi, xin một lần lắng lại
Để một thời áo trắng có ai hay
Để những mái đầu xanh thêm chút nữa
Ngày mai rồi biết có còn gặp nhau!

Gió khe khẻ ru lên làn tóc rối
Tiếng trống trường rộn rã những ngày vui
Tan trường rồi, đường xanh dìu nắng mới
Đón chân tôi_đang đi giữa hoa đời

Cơn gió nào đã thổi vào trong ô cửa
Thoảng mùi hương của bút mực tinh tương
Của giảng đường bao lần rơi bụi phấn
Trên mái đầu của thầy cô thân thương

Nhớ hôm nay có một dòng sông lặng
Có chuyến thuyền chở gánh tương lai
Con thuyền đi xuôi mái có ai ngờ
Mai quay lại đón một con đò mới!
-
(Vuonyeuvn.com) - Im lặng không có nghĩa là ngừng yêu thương. Khi người kia không còn nói gì với bạn nữa không có nghĩa là họ bỏ rơi bạn, cũng không có nghĩa là tình yêu đã chấm dứt.
Người ta thường hay sợ cảm giác im lặng, đặc biệt là khi chia tay. Bỗng dưng một ngày không còn nhận được những cuộc điện thoại, những tin nhắn, những lời hỏi thăm. Cả những lời chia sẻ trên các mạng xã hội cũng biến mất dần.
Im lặng có lẽ là thứ cảm giác đáng sợ nhất.
Bạn phải vật lộn tìm cho mình những cách khác để níu kéo lấy những thứ trước đây thường thuộc về những cuộc trò chuyện. Bạn phải học cách chấp nhận sự im lặng và thu cuộc sống của mình lại. Có những người chóng vượt qua những đổ vỡ trong tình yêunhưng cũng có những người để tang cuộc chia tay rất lâu, có thể là cho đến bạc đầu. Vàhọ dằn vặt mình bởi những cảm giác bực bội, gắt gỏng hay thậm chí là tuyệt vọng khi cuộc tình tan vỡ.
Nhưng...
Im lặng không có nghĩa là ngừng yêu thương. Khi người kia không còn nói gì với bạn nữa không có nghĩa là họ bỏ rơi bạn, cũng không có nghĩa là tình yêu đã chấm dứt. Có quá dễ dàng không nếu như tình yêutan vỡ đồng nghĩa với việc quên hết về nhau? Vậy thì đó có gọi là tình yêu không?
Họ im lặng. Đó là cách họ chọn để vượt qua những đổ vỡ, không phải là cách họ bỏ rơi bạn. Vì họ vẫn luôn quan tâm đến bạn, theo cách này hay cách khác, những cách thầm lặng hơn, ít ồn ào hơn, nhưng tình cảm họ dành cho bạn vẫn luôn đặc biệt hơn những người khác.
Nếu bạn sợ hãi, bạn lo lắng, bạn hốt hoảng khi người ấy im lặng. Vậy thì có phải chăng bạn nên hỏi lại chính mình rằng bạn có tin vào tình yêu trước kia hay không? Hay bạn có thực sự yêu người ấy hay không?
Cuộc đời này là vô thường. Gặp nhau, yêu nhau rồi rời xa nhau, đó cũng là lẽ thường tình.
Quan trọng là ta đã là gì của nhau trong cuộc đời này...
(Vuonyeuvn.com) - Em thích anh hơn cả mưa, hơn cả gió, hơn cả mùa đông và hơn cả kem nhé!
Này anh, em thích mưa lắm đấy. Em thích mỗi khi mưa được lang thang ngoài đường, em hứng chí giang tay ra đón mưa, để mưa táp vào mặt ướt đẫm, thấy man mát và dễ chịu. Nhưng em vẫn thích hơn nếu anh đi cũng em mỗi lần mưa như thế. Em sẽ ngồi sau nhí nhố nói cười về triết lý mưa, trong khi anh thì nhăn nhó vì mưa to quá. Mình sẽ dừng xe ở đâu đó để trú mưa anh nhé, chờ ngớt mưa lại đi tiếp, nhìn hoàng hôn đang bừng lên cuối chân trời, sau cơn mưa trời lại sáng anh nhỉ?! Em ước được cùng anh đi tiếp con đường mưa…
Này anh, em thích gió lắm đấy. Ngày gió em thích ngồi ở đâu đó thật rộng và hút gió, ngồi nghĩ miên man, để gió cuốn đi những lo toan trong đầu và em lại ước được bay lên. Nhưng em sẽ thích hơn nếu anh rảnh và đưa em đi dọc đường đê, chỗ đó gió mát lắm, em sẽ không thấy cô đơn vì anh đang ở rất gần. Và nếu anh bận, em chỉ cần một tin nhắn để biết “anh nhớ em, gió gợi nhắc đến em nhiều như là mưa vậy”…
Này anh, em thích kem lắm đấy. Kem mát lạnh nhé, tan dìu dịu trên đầu lưỡi rồi rất ngọt ở cổ họng, ăn kem dễ chịu lắm. Em có thể ăn kem cả bốn mùa, kể cả mùa đông rét mướt, em vẫn thích cái vị lành lạnh của kem, lạnh đến tê răng. Nhưng em vẫn thích hơn nếu anh cũng em ăn kem vào mùa đông, lạnh tê mà anh vẫn cố cười rồi đẩy que kem dở cho em, giả vờ bảo thấy em ăn cũng đủ no rồi…
Này anh, em thích mùa đông lắm đấy. Mùa đông lạnh ơi là lạnh. Trông em xấu xí trong cái áo bông to sụ, đội cái mũ len màu trắng và quấn khăn thật dày trông như một con gấu bông. Lạnh thế mà vẫn ra đường nhé, ước một chút gió, ước một chút mưa, kiếm một hàng kem ngồi nhâm nhi và nhớ anh, dù chỉ là nhớ những lời ngọt ngào nhẹ như gió thoảng “trông giống gấu thì anh càng yêu, người yêu anh càng to thì anh càng phải yêu nhiều hơn chứ”. Ừ, cứ ngọt ngào thế đi và rồi anh chỉ cần lười biếng nằm ngủ ở nhà thôi. Em sẽ đến đánh thức anh bằng một bàn tay lạnh cóng, em sẽ phá giấc ngủ của anh để anh phải nhớ em nhiều hơn những lời ngọt ngào.
Này anh, em thích anh lắm đấy. Em thích anh hơn cả mưa, hơn cả gió, hơn cả mùa đông và hơn cả kem nhé! Nhưng hãy để cho em giữ kín điều này cho riêng em, như một bí mật nho nhỏ vậy. Bởi em sợ một ngày anh sẽ biến mất, khi chẳng có gì là mãi mãi trong cuộc đời này thì hãy cho em một bí mật nho nhỏ để em tin anh đang đứng chờ em ở cuối con đường mưa em đang đi.
-
(Vuonyeuvn.com) - Rốt cuộc thì mình cũng nói được lời chia tay rồi, nhưng sao tâm trạng tệ đến vậy chứ, em nghĩ thời gian rồi em sẽ quên anh. Hôm nay em đủ can đảm để nói chia tay nhưng ngày mai em không biết phải đối diện với anh như thế nào. 

Em điên mất, em không biết mình làm sao cho đúng nữa.Em hi vọng anh sẽ hạnh phúc hơn em, ông trời đã cho mình gặp và yêu nhau như thế, em mong khi chia tay mình vẫn có thể giữ lại những kỹ niệm đẹp. Không phải chia tay anh vì vô tình mà em cảm thấy mình không hợp nhau nên kiếm đủ chuyện để anh nói chia tay. vậy mà anh luôn tha thứ, sẵn sàng mỉm cười nói yêu em. Anh cao thượng hơn những gì em nghĩ, cho đến hôm nay có lẽ em đã làm ngoài sức chịu đựng của anh. Xin lỗi anh nhé, nhưng mà bây giờ chia tay anh rồi em mới thấy mình ngốc và đáng đời lắm. Nhiều lúc trong cuộc sống mình không làm chủ được tâm trạng của mình, em không đáng để được anh yêu nhiều vậy. Có lẽ ngày mai anh sẽ tìm được người yêu anh hơn, quý trọng anh hơn, quan tâm anh hơn, biết lo lắng những lúc anh bệnh, anh bùn. 
Rồi đây trong cuộc sống của em không còn tên anh nữa, mọi thứ với em sẽ trở lại ban đầu mang theo một chút đắng trong lòng, một chút cay trên mi mắt, một chút hối hận trong tâm hồn. Bởi người ta hỏi yêu làm gì để bị thương nhiều đến vậy, dù có bị thương, bị đau nhiều lắm nhưng trái tim vẫn kiên cường như thế, tình yêu là bất tử. 
Ngày mai em sẽ quen một người con trai khác, thật đó, đơn giản để tìm quên anh qua những cảm xúc mới. Em không phải cô gái bi lụy thất bại thì sẽ dừng lại, em muốn chủ động hơn... nhưng điều đó không còn với anh nữa. Tình yêu của anh em không biết lấy gì bù đấp, hôm nay nói chia tay anh, em biết em đã làm trái tim anh tổn thương nhiều lắm, ngay cả em cũng thấy mình độc ác nữa. Nỗi đau nào cũng qua thôi anh, em không đáng để anh vì em mà như thế, em còn nhớ anh từng nói " em là tất cả trong anh, mất em anh sẽ mất tất cả", lúc đó em rất vui và cảm động, còn bây giờ thì em lại thấy sợ hãy. Một tình yêu đã qua đi trong chúng ta, em sẽ mãi ghi nhớ nó như một bản nhạc đẹp do mình tạo nên, nhưng em cũng không quên có một chàng trai đã làm trái tim em biết buồn, biết khóc, biết nhớ, biết mong, biết hi vọng, và biết hối hận. Xin lỗi anh, tình yêu qua của em!
Cánh phù dung mỏng
24/4/2013
kỹ niệm chia tay bạn trai
- -
(Vuonyeuvn.com) -



Một cô gái hỏi bạn trai của mình :
-Tại sao anh yêu em?
-Sao em lại hỏi như thế, sao anh tìm được lí do chứ! - chàng trai trả lời
-Không có lí do gì tức là anh không yêu em
-Em không thể suy diễn như thế được
-Nhưng bạn trai của bạn em luôn cho cô ấy biết lí do anh ta yêu cô ấy
-Thôi được, anh yêu em vì em xinh đẹp, giỏi giang, nhanh nhẹn. Anh yêu em vì nụ cười của em, vì
em lạc quan. Anh yêu em vì em luôn quan tâm đến người khác
Cô gái cảm thấy rất hài lòng

Vài tuần sau cô gặp phải một tai nạn khủng khiếp, nhưng rất may cơ vẫn còn sống. Bỗng nhiên cô trở nên cáu kỉnh vì cô thấy mình vô dụng . Vài ngày sau khi bình phục cô nhận được lá thư từ bạn trai của mình
"Chào em yêu
Anh yêu em vì em xinh đẹp . Thế thì với vết sẹo trên măt em bây giờ anh không thể yêu em được nữa
Anh yêu em vì em giỏi giang nhưng bây giờ có làm được gì đâu . Vậy thì anh không thể yêu em
Anh yêu em vì em nhanh nhẹn nhưng thực tế là em đang ngồi trên xe lăn . Đây không phải lí do giúp anh có thể yêu em
Anh yêu em vì nụ cười của em. Bây giờ anh không thể yêu em nữa vì em lúc nào cũng nhăn nhó,  than vãn
Anh yêu em vì em quan tâm đến người khác nhưng bây giờ mọi người lại phải quan tâm đến em quá nhiều.  Anh không nên yêu em nữa
Đấy em chẳng có gì khiến anh phải yêu em vậy mà anh vẫn yêu em . Em có cần lí do nào nữa không em yêu
Cô gái bật khóc và chắc chắn cô không cần một lí do nào nữa . Còn các bạn có bao giờ hởi những người thân của mình vì sao họ yêu bạn không? Tình yêu đôi khi không nhất thiết phải cần lí do đâu bạn ạ


                                                                                              BTV: Nguyễn Đức Anh



- -


- -

(Vuonyeuvn.com) - 
- -

- -

- -
(Vuonyeuvn.com) - Cha Mẹ....ạ.!
con đã cố gắng rất nhiều rồi .. Con đã gắng để học.. học để con đi thi học sinh giòi để cố gắng đat giải cho ba mẹ vui lòng... nhưng có lẽ trong sự cố gắng đó con đã không làm hết sức lực mình vốn có nhưng đó là tất cả nhuững gì con có thể làm trong trại thái này của con... Nhưng hôm nay con đã không làm được điều đó rồi.. con đã làm cho ba mẹ thất vọng về con thêm 1 lần nữa.. Con xl bố mẹ nhiều!

Dù biết rằng con đã cố dâú bố mẹ là con đi thi để đến khi con không làm được điều đó thì bố mẹ cũng không biết và cũng không cần phải buồn lòng về con..

Con không biết sao hôm nay con lại có tâm trạng như thế này nữa. Con đúng là đứa con bất hiếu phải không bố mẹ..
hôm nay đối với con là 1 ngày thực sự rất mệt mõi và chán chường.. dường như con muốn buông xuôi tất cả... con muốn vứt lại tất cả để rồi đi một mình.. 

Con muốn đi khỏi chốn này.. con muốn con tự bước đi chính bản thân mình... con muốn đến 1 nơi thật xa .. xa thật xa để rồi ở đó không có ai biết con sống thế nào.. biết con sống ra sao .. bố mẹ chẳng phải lo lắng cho con thêm 1 lần nào nữa dù cho con đang nói dối mẹ thì mẹ cũng không biết con đang lừa dối và cũng chẳng phải chịu 1 trận đòn nào từ bố mẹ..

Mẹ biết không đây là lần đầu tiên con đi thi học sinh giỏi đó.. Sao con đi thi mà chẳng biết sợ gì hết thế mẹ nhỉ? Cho đến khi con biết mình đã làm sai rất nhiều nhưng con vẫn cứ cười tươi và chẳng buồn phiên 1 chút nào thế hả mẹ.. Không những thế con lại là ngừoi nói chuyện to và nhiều nhất nữa chứ..

Con đi thi và tình cờ gặp được 1 đứa lớp 10 cùng thi phòng con đó. Con không ngờ mình lại có thế làm quen với một người lạ thế chứ.. ngộ quá mẹ nhỉ?

Chiều nay con đã bỏ học và chuồn đi chơi với những đứa bạn thân của con.. Đứa nào cũng có cặp có lứa tình tứ với nhau nhưng chỉ có con với 1 đứa nữa la cô đơn..Nhìn những đưa ấy mà con thèm được như nó. ước gì con cũng có một mối tình đẹp như thế .. 1 ngừoi tình chung thủy chứ không phaỉ gặp được 1 ''võ ốc có gai'' như con đã yêu.... Nhìn chúng nó mà con lại nhớ lại những kỉ niệm về lần đầu con biết yêu về ngừoi tình cùng những kỉ niệm ấy.... Con đã quá ngốc ngếch rồi mẹ nhỉ?

Những kí ức về ngừoi ấy như những nhát đao khía vào trái tim mỏng manh nhỏ bé của con khi nó vẫn chưa lềnh về vết thương của quá khứ.. Con phải học cách quên đi quá khứ thôi mẹ nhỉ? Con phải chấp nhận gượng cừoi kkhi ngừoi ta đang hạnh phúc trước mắt con dù biết con chẳng thể nào chịu nỗi cơn đau ấy....

Mẹ biết không? Hôm trước con lên face và đã cố tìm face của ngừoi ấy nhưng không ngờ điều ấy lại khiến con đau thêm nhiều nữa.. Con vẫn không thể bỏ cái thòi vào face của người đó và không cản được nỗi nhớ ấy trong con...

Cơn mưa chiều đã khiến con ướt nhèm như chuột lột... Sau bao lâu rồi con đã k dầm mưa thế này nhỉ?.. Con đã dầm mưa trong 10km đạp xe.. Ngừoi con ướt và lạnh cóng , trên đầu không có một cái mũ để mà đội nhưng con cũng đã biết che sẽ nhường áo ấm cho ngừoi khác .... con đã làm được việc tốt rồi mẹ nhỉ?..

Tối nay xung quanh con thật cô đơn.. khi con lên diễn đàn con mỡi biết rằng bên con k hề có ai quan tâm đến con cả... cái khoảng trống của con quá lớn chỉ mình con trong nỗi cô đơn u ám ấy.. Con phải nén chặt cảm xúc của mình để rồi lại bật khóc và ngồi viết những dòng nhật kí lên đây... con k biết đến khi àno con mới hết những cảm giác cô đơn và lạc lõn này. có lẽ nó quá khó đối với con ròip. ai cũng hoàn hảo ai cũng táo sự ấn tượng và bắt chuyện tronglucs đó em lại kì nến và lặng thin bởi vì con chẳng có tài nói năng như thế...

Cảm xúc con nẽn kìm lại.. nước mắt con rồi. con muốn khóc .. Khóc thật ta.. chỉ 1 lần thôi.. có lẽ hôm nay là ngày con có quá nhiều cảm xúc..... Có lẽ con sẻ chỉ có 1 mình trong cái bóng tối mà con đã lựa chọn. mẹ có biết hôm nay ông nội đã nạt con.. Những lời mắng của ông nội làm con đau lắm.. Ngẹn đắng cả cổ và chẳng thế nuốt trôi 1 hột cơm nào....

Con buồn và mệt mõi lắm mẹ ạ.. Con xl mẹ nhiều..
-
(Vuonyeuvn.com) - Chuyện kể về một cô gái xinh đẹp thông minh. Cô là phạm ngọc hân 18 tuổi đậu thủ khoa trường kiến trúc đà nẵng, sống trong một gia đình có cả ba và mẹ đều là gíao viên. Họ đều là những người chân chất tuỳ cuộc sống không quá khó khăn nhưng việc nuôi hai đứa con ăn học thì quả không phải việc dễ. Và ba cậu chủ con nhà giàu là phan khắc bảo 19 tuổi cậu ấm của công ty đá quý thiên hương,một người có cá tính đam mê ca nhạc muốn trở thành ngôi sao hàng đầu trên thế giới. bị ba mẹ ép phải theo học trường kiến trúc bảo có một cô em gái 16 tuổi tên là phan nhã ngữ yến là một cô gái năng động,tự tin nhưng lại hay làm nủng, hoàng minh bảo quân 19 tuổi cậu chủ của công ty thời trang hoa hồng, một người đam mê và yêu thích thời trang, hoàng nhật gia huy em trai cùng cha khác mẹ với quân. 18 tuổi vừa từ hàn quốc trở về cũng thích thời trang cậu quyết định học trường kiến trúc đà nẵng cùng anh trai và bạn thân của anh trai là bảo. Ba anh chàng đào hoa lại rơi vào vòng luẩn quẩn trong tình yêu khi cố ý nhưng lại vô tình yêu cùng một người-hân. Cô sẽ chọn ai trong ba anh chàng bạch mã hoàng tử mà các cô gái hằng mong ước. Và sẽ thế nào khi có một người được mệnh danh là hiệp sĩ bóng đêm, luôn ở bên cạnh bảo vệ, chăm sóc tình nguyện cho hân mượn bờ vai mọi lúc mọi nơi…
CHAP1: lần đầu gặp mặt

Câu chuyện bắt đầu tại cổng trường kiến trúc đà nẵng. Hân kéo theo va ly vừa từ xe buýt xuống đang gần đến cổng trường.bảo, quân vừa xuống xe cũng đang vội vang bước vào trường.quân va vào hân,không thèm xin lỗi cậu ta bỏ đi chỉ quay người nháy mắt cười duyên với hân: 

Em không sao chứ có đau ở đâu không? Thằng bạn anh nó là thế em đừng trách.-Hân không nói đi mặc cho bảo luyên thuyên cô bước qua mặt bảo.

Nè! chắc em không biết anh là ai nhỉ?-bảo đi đến trước mặt hân và nói.hân cười:

Chẳng liên quan gì đến tôi cả? làm ơn để tôi yên đừng làm phiền tôi nữa.-hân kéo ba lô đi nhanh.bảo tức lắm vì trước giờ chẳng ai lai nói chuyện với cậu ta như vậy cả-hân là người đầu tiên.vẫn đang còn tức bảo đến kể với quân.(tại hành lang)quân cười có vẻ như khiêu khích bảo:

Mày định để yên cho con nhỏ đó sao?chẳng phải mày nổi tiếng là sát gái sao? Giờ lại bị một con nhỏ làm mày điên đảo vậy sao? Nè hay mày với tau thử xem ai sẻ là người tán con nhỏ đỏ trước được không?

Được thôi nếu mày muốn, tau tin con nhỏ đó sẻ là của tau.

Mà công nhận con nhỏ này đẹp ra phết, bướng bỉnh nhưng lại rất dễ thương phải không bảo?-quân nhìn bảo rồi cả hai cùng cười.

À mà quên phải điều tra về thân thế của con nhỏ này mới được, lần này tau sẻ cho con nhỏ này biết tay dám khinh thường tau hả?-bảo nói có vẻ tâm đắc.

Mà nè lúc nãy mày làm gì mà vội thế?-bảo hỏi quân:

Không vội để mà nghe con nhỏ đó chửi hả.hihi-quân cười

Theo lối dẫn hân đến được phòng trọ ở đây cô sống cùng hai người bạn là tuyết 19 tuổi,thảo 18 tuổi.hai người họ đều dễ mến và tốt bụng.

Ukm .Chào hai chị!em là hân .

Nè không cần phải căng thẳng thế đâu.tui là tuyết hơn đằng ấy một tuổi.

Còn tui là thảo bằng tuổi bồ thui à.

Thui cất đồ đi rồi bọn mình nói chuyện làm quen luôn môt thể.-tuyết cười và nói

Vâng!(hân)

Ba người trò chuyện vui vẻ vừa mới gặp mà như quen từ lâu.ngoài trời từng chiếc lá thu rơi làm xao xuyến lòng người nổi nhớ nhà lại dâng lên trong lòng những người con xa nhà.rồi ba người rủ nhau đi ăn trưa tại tiệm cơm nhỏ ven đường tất nhiên là tuyết đề xuất vì cô ấy thành thạo đường ở đây lắm mà:

Ba đứa mình đi ăn trưa đi,vừa ăn vừa buôn tiếp chơ bụng tui kêu nãy giờ rùi nè

Ok thui!đi thui nào.đi liên hoan ngày gặp mặt của ba đứa mình.-thảo nói

Tại nhà riêng của bảo:

Thiếu gia đây là những thông tin mà thiếu gia cần-thư ký riêng của bảo nói

Nè mày qua đây xem đi thật không tin nổi(quân đang ngồi đọc sách )

Bộ chuyện gì mà làm mày ngạc nhiên thế. Để tau xem nào đây là thông tin về con nhỏ đó hả(quân).

Trời thật không thể tin nổi thủ khoa ư!-quân nói nhìn bảo với vẻ đầy ngạc nhiên 

Bảo tiếp câu:không phải là không tin nổi mà là có chết cũng không tin được.một cô gái vừa xinh đẹp lại thông minh quả thật...

Ukm không thể ngờ mới đầu tau nghĩ chỉ là một con nhỏ bướng bỉnh thui nhưng giờ thì...hừm.quả này phải bỏ nhiều công sức mới thành công đây.con nhỏ này quả thật không phải là người tầm thường(quân)

Mà nè cậu định làm gì để tán con bé đó hả?(bảo hỏi quân)

Bí mật từ từ rồi sẻ biết.ai lại tiết lộ thông tin mật cho đối thủ của mình chứ.

Được lắm đã vậy lần này nhất định phải cạnh tranh công bằng đấy.

Nè mà thích công bằng thế thì cứ ở đó mà công bằng một mình đi nhé tau đi ăn đây.bye

Từ chờ với tau cũng phải ăn để mà chiến đấu với đối thủ đáng gơm như mày chứ(bảo)

Bảo và quân đang trên đường đi đến nhà hàng thì vô tình đụng phải một người quân xuống xe:

Nè đi đứng gì lạ vậy không thấy xe của người ta đang đi hả?

Thật không ngờ người mà 2 người họ đụng phải chính là thảo bạn mới của hân.thảo quát: nè đi xe gì lạ vậy còn nói người khác nữa à?(vừa nói vừa từ từ nguẫn đầu lên nhìn) 

Da!có biết anh là ai không hả?(vừa nói vừa cười bỉu môi)

Hix!nè mấy người nói nghe buồn cười quá đó.đụng xe vào bạn tôi không xin lỗi thì thôi còn dở cái giọng đó ra nữa hả.mấy người tưởng mấy người là ai chứ có là ông trời thì sai cũng phải xin lỗi.(hân bước đến bên thảo và nói)

Bảo và quân thật không ngờ lại gặp lại hân trong hoàn cảnh này.

Hi!lại gặp em rồi chúng ta thật có duyên phải không?(một nụ cười chết người của cậu công tử nhà giàu với giọng nói ấm áp bảo nhìn hân với ánh mắt say mê)

Woa! đẹp trai thật,nè đây là hai lãng tử của trường mình đó.nghe mọi người nói đã lâu giờ thảo mới được gặp đó(thảo nói nhỏ với hân)

Xin lỗi hai anh nha! Tại lúc nảy em đi đứng không để ý nên mới đụng vào xe của hai anh.lại còn nói hơi quá lời nữa.em thật sự xin lỗi.(thảo)

Nè thảo điên à tại sao lại xin lỗi chứ người có lỗi là họ chứ có phải là thảo đâu.(hân nhìn thảo rồi nhìn quân và bảo nói)hai người xin lỗi ngay đi.

Em làm gì dữ zậy hay là còn giận anh chuyện lúc sáng hả?thôi mà cho anh xin lỗi nha tại lúc sáng anh có việc bận nên mới vội như vậy.bỏ qua cho anh nha?(quân nhìn hân mĩm cười)

ủa thế mọi người quen nhau hả?(thảo ngạc nhiên nhìn ba người) 

xin lỗi đi!(hân nói và cố kìm nổi tức giận) 

thôi được rồi!sorry được rồi chứ?(quân)
-
(Vuonyeuvn.com) - Ra đi và chờ đợi
Và rồi tôi lại thấy một người nữa lại ra đi vì một tương lai tốt đẹp cho mình. Chỉ một sân bay thôi nhưng cũng cuốn mọi người đi một cách vội vã, tấp nập và hối hả. Cuốn và mang theo tất cả hoài bão, ước mơ, tham vọng về những gì của hạnh phúc. Có phải vì cuộc sống mưu sinh và sự ảnh hưởng của đồng tiền quá lớn đã cuốn xô tất cả mọi người phải bỏ lại tất cả, phải kết thúc tất cả để mà ra đi vì một tương lai mà họ gọi là một thiên đường của những ước mơ?
Một tình yêu bắt đầu thì khó nhưng kết thúc lại dễ vì bởi sự ra đi, vì bởi sự không tin tưởng nhau rằng không ai có thể chờ đợi nhau được, vì bởi sự gọi là "xa mặt cách lòng" sẽ đưa họ về hai thế giới khác nhau, khác nhau kể cả không gian thời gian và cách yêu thương. Vì cái gọi là không tự tin cho một tương lai tốt đẹp giành cho người chờ đợi, họ sợ một hy vọng đặt lên cho người chờ đợi sẽ nhận lại một sự thất vọng tột cùng cho người họ từng yêu thương. Tại sao họ không tin rằng sự chờ đợi là phương pháp tốt nhất để kiểm chứng được tình yêu của chính mình?
Tôi cũng đã chứng kiến có những người có thể chờ đợi được nhau, và họ rất hạnh phúc khi được đoàn tụ cùng người mình yêu thương. Vì sự tin tưởng tuyệt đối họ giành cho nhau, vì một tình cảm thiêng liêng cao cả đã gắn kết họ là của nhau và mãi mãi mặc dù không gian cuốn một người đi, mặc dù thời gian giết chết một người chờ đợi, nhưng vì bởi lẽ sự chân thành họ giành cho nhau đã giúp họ vượt qua tất cả.
Sự bỏ cuộc trong thời gian chinh phục sự chờ đợi đa số thường là người con gái. Vì bởi lẽ con gái mau nản chí, họ không có một sự tin và tin tưởng tuyệt đối về người mình đang chờ đợi. Họ cho rằng cuộc sống không có chỗ cho sự chờ đợi, vì chờ đợi không phải là một giải pháp tốt, nó chỉ làm thời gian chôn vùi tất cả, mà có khi nó chỉ làm người ta đau khổ hơn. Họ mất đi một sự quan tâm thì họ thấy trống vắng, và thiếu thốn. Sẽ có lúc họ mệt mỏi khi mình không còn được yêu thương và được chăm sóc mà đáng lí ra một người con gái nên có.
Nhưng trong đa số đó vẫn còn những người con gái có thể chờ đợi một cách hoàn hảo và thiêng liêng nhất. Mặc dù biết chờ đợi là vô vọng nhưng họ vẫn chờ, bởi khía cạnh nào đó, bởi vì một điều kì diệu nào đó, nếu có niềm tin thì sự chờ đợi cũng là một hy vọng về một hạnh phúc chân thành và vĩnh cửu. Chờ đợi là yêu thương, nếu không chờ đợi tình yêu chẳng thể nào trọn vẹn. Đó mới chính là "phép màu của sự chờ đợi" vì tình yêu thật sự phải có thời gian trải nghiệm, phải có thử thách ta mới biết được rằng người đó quan trọng vói mình như thế nào?
Vậy nếu là bạn - những người đang phải chờ đợi bạn sẽ chọn cách nào cho mình để đối mặt với sự chờ đợi?
Tình yêu không chỉ là hạnh phúc, đau khổ, tuyệt vọng, đam mê mà còn muôn vàn những mùi vị đắng-cay-ngọt-bùi khác nhau không thể kể hết. Nhưng một trong những điều mà tình yêu đem đến cho tôi đó là sự chờ đợi. Cuộc sống của tôi chấp nhận rất nhiều sự ra đi, tôi thường xuyên phải ra sân bay và để lại những giọt nước mắt ở đó. Cũng không biết rằng từ khi nào tôi ghét ra sân bay để đưa tiễn một người. Tôi ghét sự chia ly, tôi ghét phi trường một người đi nhưng đông người tiễn, vì sẽ lại chứng kiến quá nhiều cảnh chia ly, chứng kiến một sân bay nhốn nháo cảnh chia tay. Chứng kiến tất cả những gì là quyến luyến, bịn rịn, níu kéo... Và “còn gì là đau khổ hơn khi người ta có thể nhìn thấy nhau, biết mình cần nhau, biết họ đã từng thuộc về nhau mà phải lẳng lặng chôn vùi yêu thương lặng lẽ để một người vô tình ra đi vì những duyên cớ số phận sắp đặt an bài.”(Phía cuối con đường có ai đó đợi em? – Thanh Lê)
Là một người con gái tôi đã từng hiểu thế nào là một nỗi đau trọn vẹn. Tôi đã từng sống cho mỗi ngày trôi qua như mọi ngày. Tôi đã từng nghĩ chưa thể nào xóa mờ đi một nỗi đau, cũng chưa nghĩ rằng một ngày tôi sẽ lấy lại một niềm tin. Nhưng trong cuộc đời của con người mình sự thay đổi lớn nhất của tôi cũng là để chờ đợi. Tôi chờ đợi một nỗi đau trôi qua, tôi chờ đợi một niềm tin lại đến. Nhưng là chờ đợi để đi đến gần nhau hơn. Mỗi ngày tới mỗi giờ tới, mỗi phút mỗi giây tới tôi biết rằng sự chờ đợi giúp tôi gần anh hơn nữa. vì tôi nghĩ rằng "Còn đợi chờ là còn hi vọng, còn tin tưởng"
Qua nhiều thử thách, nhiều sóng gió, sẽ có một ngày tình yêu được minh chứng bằng sự chờ đợi. Tôi đã từng cho mình một phương châm sống trong cuộc đời" sống là biết chạy, biết chờ và biết chậm" Biết chạy về một tương lai và không quay lại nhìn quá khứ. Biết chờ để niềm tin thêm vững chắc. Biết sống chậm để thời gian không trôi qua lãng phí. Biết sống là để yêu thương và được yêu thương.
“Tình yêu thật sự chỉ đến với những người biết kiên nhẫn chờ đợi và hãy yêu thật lòng bạn nhé!”
-
(Vuonyeuvn.com) - Nếu bạn không muốn mắc các bệnh về gan, hãy tập cho mình thói quen ngủ sớm và ngủ đúng giờ. Tốt nhất, hãy đi ngủ trước 23h.
Ngủ sớm giúp máu trong cơ thể có đủ thời gian trở về gan và giải độc cho gan. Cuộc sống hiện đại ngày nay đang làm tăng nguy cơ
mắc các bệnh về gan như:
xơ gan, gan nhiễm mỡ, ung thư gan…Lời khuyên hữu ích nhất dành cho mọi người: hãy biết cách sống khoẻ mạnh để ngăn ngừa
căn bệnh nguy hiểm này. 

1. Ăn uống hợp lý Lượng dinh dưỡng cung cấp cho cơ thể qua các bữa ăn hàng ngày phải đảm bảo sự cân bằng về vitamin, prôtêin và các khoáng chất thiết yếu. Việc bổ sung quá nhiều các loại vitamin và khoáng chất cho cơ thể có thể làm tăng nguy cơ mắc các bệnh về gan, đặc biệt là các loại vitamin A, B3 và sắt. Nên hạn chế ăn các loại thức ăn đã được chế biến sẵn vì chúng có chứa nhiều chất bảo quản, gây ảnh hưởng không tốt cho hệ tiêu hoá cũng như khả năng hoạt động của gan. Bia, rượu, cà phê, đồ ăn cay, chua cũng là những loại thực phẩm cần hạn chế sử dụng. Nếu sử dụng thường xuyên sẽ không có lợi cho khí huyết và làm “giảm tuổi thọ” của gan. Hoa quả tươi và rau xanh, đặc biệt là các loại rau có lá màu xanh đậm rất tốt cho cơ thể vì chúng giúp mát gan, lợi tiểu. Ngoài ra, bạn đừng quên bổ sung vitamin D, C và canxi cho cơ thể qua các loại thực phẩm như:
trứng, sữa, thịt nạc, ngũ cốc, cà chua, cần tây… 

2. Ngủ sớm và đúng giờ Nếu bạn không muốn mắc các bệnh về gan, hãy tập
cho mình thói quen ngủ sớm và ngủ đúng giờ. Tốt nhất, hãy đi ngủ trước 23h.
Ngủ sớm giúp máu trong cơ thể có đủ thời gian trở về
gan và giải độc cho gan. 

3. Uống nhiều nước. Uống nhiều nước rất có lợi cho gan. Hãy bổ sung cho cơ thể từ 2 - 2,5lít nước mỗi ngày. Để đạt được hiệu quả
giải độc cho gan, hãy uống nước làm nhiều lần trong ngày, mỗi lần chỉ nên uống từ 150 -200ml. Uống nước giúp đẩy nhanh quá trình tuần hoàn máu và tăng cường khả năng hoạt động của các tế bào gan, giúp quá trình đào thải các chất độc ra khỏi có thể của gan trở nên có hiệu quả. 

4. Không xem tivi hoặc ngồi làm việc trước máy tính quá lâu Các nghiên cứu đã chỉ ra rằng: mắt có liên quan trực tiếp tới chức năng hoạt động của gan. Khi đôi mắt mệt mỏi, gan cũng bị ảnh hưởng. Vì vậy, nếu công việc đòi hỏi bạn thường xuyên phải tiếp xúc với máy tính, hãy để mắt bạn thường xuyên được nghỉ ngơi, thư giãn. 

5. Tránh lạm dụng thuốc Để gan luôn khoẻ mạnh, hãy hạn chế dùng thuốc, đặc biệt là các loại thuốc kháng sinh. Có bệnh phải tìm tới thuốc nhưng tốt nhất, hãy tìm tới các bài thuốc dân gian chữa bệnh khi có thể. Dùng quá nhiều thuốc kháng sinh có thể làm tăng nguy có gây ngộ độc cho gan. 

6. Giữ tinh thần luôn thoải mái Các chuyên gia y học đã chứng minh: “Hầu hết bệnh tật trong cơ thể đều bắt nguồn từ bệnh tinh thần”.
Hãy giử cho tinh thần luôn thoải mái để ngăn ngừa mọi bệnh tật cho cơ thể. 

7. Tăng cường luyện tập Thói quen lười vận động có thể làm tăng nguy cơ mắc các bệnh về gan cũng như các bệnh nguy hiểm khác trong cơ thể. Thường xuyên luyện tập thể dục thể thao giúp kiểm soát cân nặng, tăng cường
tuần hoàn máu, đốt cháy
năng lượng dư thừa trong
cơ thể, bảo vệ và duy trì ổn định chức năng giải độc
của gan. Các loại hình thể
dục thể thao không yêu
cầu kỹ thuật cao, đơn giản
và không mất quá nhiều
sức lực thường có lợi cho gan như: đi bộ, chạy bộ, đạp xe, bơi lội, aerobic… 
-
(Vuonyeuvn.com) - 22 tuổi là thời gian đẹp nhất đời người, nhưng Đức Công đang đối mặt tương lai màu xám nếu không thay thế quả thận đã chạy máy 6/10 năm cho phép. Ghép thận là cách duy nhất để giữ sự sống cho Công, nhưng đó lại là việc quá sức với gia đình anh.
Đam mê hiphop cháy bỏng, Hoa Đức Công đã lao vào tập luyện và sớm gặt hái thành công với hàng chục giải thưởng trong nước - quốc tế cùng nhóm Big Toe như: Giải nhì Juste Debout 2012 - Singapore; Vô Địch popping - Malaysia; Giải nhì R16 2011- Singapore; Vô địch toàn quốc Vũ Điệu Xanh 2011; Giải nhất Floor Killer 2 (2012) - Việt Nam...
Hoa Đức Công (áo đỏ) đã giành được nhiều danh hiệu trong và ngoài nước
Hoa Đức Công (áo đỏ) đã giành được nhiều danh hiệu trong và ngoài nước
Thành công trên sân khấu là vậy, nhưng ẩn sau nụ cười hồn nhiên của Hoa Đức Công là nỗi bất hạnh khó diễn tả thành lời. Vì bệnh tật của Công, bố mẹ đã bán mét đất cuối cùng để lo chạy chữa duy trì sự sống cho con. Hoa Đức Công, sinh ngày 1/11/1991, hộ khẩu thường trú tại số 35, ngõ 424, phố Thụy Khuê, phường Bưởi, quận Tây Hồ, TP. Hà Nội.
Khi sinh ra, Hoa Đức Công phát triển bình thường, tạng người chỉ hơi nhỏ hơn bạn bè cùng lứa. Nhưng ít người nghĩ rằng Công chỉ có 1 quả thận, thay vì 2 quả như những người khác. Phải đến năm 16 tuổi, gia đình Công mới phát hiện ra, lúc này quả thận duy nhất đã bị suy giai đoạn cuối. Từ lúc phát hiện đến nay cứ đều đặn 3 lần/tuần, Công phải tiến hành lọc máu tại bệnh viện Y học Cổ truyền Trung ương.
Kể từ lúc phát hiện ra bệnh tình của Công, những tài sản lớn nhất của gia đình đều “đội nón ra đi”, bố mẹ Công phải cắn răng bán đi chỗ ở duy nhất của gia đình để duy trì sự sống cho con. Bố Công là ông Hoa Văn Dũng, năm nay 50 tuổi, hằng ngày bố Công phải chạy xe ôm để nuôi sống gia đình.
Ít người biết rằng Hoa Đức Công đang duy trì sự sống với duy nhất một quả thật bị suy
Ít người biết rằng Hoa Đức Công đang duy trì sự sống với duy nhất một quả thật bị suy
Trong 2 năm gần đây, sức khỏe của người cha không còn sung sức nên nguồn sinh sống chính của gia đình trông đợi cả vào gánh bán hàng rong của mẹ ở đền Quán Thánh. Từ giữa năm 2012, gia đình Công luôn quay quắt với khó khăn khi tiền thuê nhà liên tục tăng, hàng tháng gia đình vẫn phải chi trả gần 4 triệu đồng cho con đi lọc máu tại bệnh viện Y học Cổ truyền Trung ương. Vì quá khó khăn, đôi lúc Công phải giảm bớt số lần đi chạy thận đã được bác sỹ quy định.
Vào lúc sức lao động của bố mẹ bắt đầu đi xuống, bệnh tình của Công lại chuyển sang giai đoạn mới nguy hiểm và phức tạp hơn. Theo các chuyên gia y tế, lọc máu chỉ là biện pháp cầm cự của bệnh nhân suy thận giai đoạn cuối. Với những người lọc máu chu kì cầm cự chỉ kéo dài được 10 năm, trong khi Công đã lọc máu liên tục 6 năm nên cuộc sống của vũ công này đang bắt đầu bị đe dọa.
Hoa Đức Công chỉ có một giấc mơ được ghép thận để duy trì sự sống
Hoa Đức Công chỉ có một giấc mơ được ghép thận để duy trì sự sống
Nhận xét về tình trạng sức khỏe của Hoa Đức Công, bác sĩ Trần Thanh Thủy, phụ trách điều trị khoa Thận nhân tạo - bệnh viện Y học Cổ truyền Trung ương cho biết: Bệnh nhân lọc máu chu kì chỉ có 3 cách: lọc máu chu kì; lọc màng bụng và ghép thận. Ghép thận là biện pháp tốt nhất cho bệnh nhân suy thận giai đoạn cuối. Vì vậy nếu Công có thể ghép thận thì đó là điều tốt nhất.
Theo ước tính, tổng chi phí một ca ghép thận tốn 500 - 700 triệu đồng cho các khoản xét nghiệm cho người hiến và người được hiến trước khi tiến hành ghép thận, chi phí tiến hành ghép thận, chi phí cho người hiến thận, thuốc chống đào thải...
Hoa Đức Công mong nhận được sự hỗ trợ để chống chọi với bệnh tật đang đe dọa
Hoa Đức Công mong nhận được sự hỗ trợ để chống chọi với bệnh tật đang đe dọa
Biết rõ ghép thận là giải pháp tốt nhất để duy trì sự sống cho Công, nhưng vay mượn 500-700 triệu lúc này là nhiệm vụ “không tưởng” với gia đình Công, khi mà cả 4 miệng ăn đều trông cả vào gánh hàng rong của mẹ ở đền Quán Thánh. Trao đổi với PV Dân trí trong căn phòng trọ chật chội thuê tại ngõ 55 phố Hoàng Hoa Thám, vũ công Hoa Đức Công tâm sự:
“Điều tôi sợ nhất là ngày nào đó sẽ đột ngột rời xa hiphop, một buổi sáng nào đó không còn được nhìn thấy bạn bè và người thân. Tôi biết bố mẹ rất thương tôi, nhưng hoàn cảnh gia đình lúc này ăn còn chưa đủ thì làm sao tôi dám nghĩ đến việc thay thận. Tôi mới 22 tuổi, độ tuổi được xem như khởi đầu cho những giấc mơ và hoài bão của một con người. Tôi khao khát được thay thận để tiếp tục cống hiến cho hiphop, nhưng với hoàn cảnh của gia đình tôi hiện nay thì đây mãi là giấc mơ xa vời”.
Mọi đóng góp hảo tâm xin gửi về:
1. Mã số 966: Anh Hoa Đức Công, hiện ở trọ tại nhà 15, ngách 24, ngõ 55, phố Hoàng Hoa Thám, quận Tây Hồ, Hà Nội.
ĐT: 0916.605.385
2. Quỹ Nhân ái - Báo Khuyến học & Dân trí - Báo điện tử Dân trí.
Ngõ 2 nhà số 48 Giảng Võ, Đống Đa, Hà Nội (Cạnh cây xăng Kim Mã)
Tel: 04. 3. 7366.491/ Fax: 04. 3. 7366.490
Bạn đọc ủng hộ qua các tài khoản sau:
* Tài khoản VNĐ tại VietComBank: Tên TK: Báo Khuyến học & Dân trí Số TK: 045 100 194 4487 
Tại: Ngân Hàng TMCP Ngoại thương Việt Nam - Chi nhánh Thành Công - Hà Nội.
* Tài khoản USD tại VietComBank: Account Name: Bao Khuyen hoc & Dan tri
Account Number: 045 137 195 6482
Swift Code: BFTVVNVX
Bank Name: THE BANK FOR FOREIGN TRADE OF VIETNAM (VietComBank)
* Tài khoản VNĐ tại VietinBank: Tên TK: Báo Khuyến học & Dân trí Số TK: 10 201 0000 220 639 
Tại: Ngân hàng Thương mại Cổ phần Công Thương Việt Nam - Chi nhánh Hoàn Kiếm
 * Tài khoản VNĐ tại Ngân hàng Quân đội (MB)
Tên TK: Báo Khuyến học & Dân trí Số TK: 0721100356359
Tại Ngân hàng TMCP Quân đội – Chi nhánh Thái Thịnh - Hà Nội
* Tài khoản USD tại Ngân hàng Quân đội (MB)
Tên TK: Báo Khuyến học & Dân trí Số TK: 0721100357002
Swift Code: MSCBVNVX
Bank Name: MILITARY COMMERCIAL JOINT STOCK BANK -  MCSB ( No.3, Lieu Giai str., Ba Dinh Dist., Hanoi, Vietnam)
3. Văn phòng đại diện của báo:
 VP Hà Tĩnh: 46 Nguyễn Công Trứ, Phường Tân Giang, TP Hà Tĩnh. Tel: 039.3.857.122
VP Đà Nẵng: 25 Nguyễn Tri Phương, Quận Thanh Khê, TP Đà Nẵng. Tel: 0511.3653.725
VP HCM: số 39L đường 11 (Miếu Nổi), phường 3, quận Bình Thạnh, TP.HCM. Tel: 0866786885
VP Cần Thơ: 53/13 Lý Tự Trọng, Q Ninh Kiều, TP Cần Thơ. Tel: 0710.3.733.269 
Theo: Thành Vinh (dantri)
-